Thứ Sáu, 29 tháng 2, 2008

Ái chà chà

Câu này mình viết hoài, nhưng không đổi được, "Lâu lắm rồi mới viết blog." Đúng là không có thời gian, vả lại, gần cả tháng nay làm gì mà không trang .blogspot nào truy cập được cả, bực mình phát bệnh. Cũng có lúc có ý muốn viết mà không có mạng nên nhịn, rồi tới chừng có mạng thì lại quên mất, thôi vậy.
Mình vừa mới xin được nối mạng, chắc cũng không còn lâu nữa. nhưng mà không biết có thời gian không, lại còn cái vụ Olimpic, mệt quá.

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2008

Có một chỗ...

Có một chỗ, nơi mà có năm người sinh sống. Có một người phụ nữ vô cùng khó tính sống ở đó, lại hay nói nhiều. Bà có thể than phiền về mọi thứ trong nhiều tiếng đồng hồ, là người kĩ lưỡng từng cái nhỏ nhặt, lại hay quát mắng. Cũng ở đó, lại có một người đàn ông khó tính không kém. Ông ta ít nói, nhưng lại lầm lì và có vẻ khó gần. Người này rất nóng tính, ai làm ông giận lên là lãnh đủ. Còn lại ba người kia là ba đứa nhỏ, hay phá phách, nhiều chuyện và có thể làm cả đống chuyện để hai người trên kia nổi xung thiên lên mà nện cho chúng vài cây, mắng cho chúng vài tiếng đồng hồ.
Cũng có một chỗ có năm người sinh sống. Cũng có một người phụ nữ ở đó, bà này luôn đảm đang làm mọi việc trong nhà, đôi khi lại hay nói đùa hoặc kể chuyện vui làm bốn người còn lại bò lăn ra cười. Và cũng lại có một người đàn ông siêng năng, luôn muốn làm mọi thứ xung quanh nhà ông đẹp đẽ hơn bằng cách chăm sóc, tưới tỉa chúng. Ông cũng là người vui tính, hay đùa giỡn cùng bốn người kia. Và ba người còn lại thì luôn biết phụ giúp hai người kia trong mọi công việc, cũng như cùng vui cùng buồn với họ.
Và hình như, hai chốn trên kia là một. Những người kia cộng đi cộng lại cũng chỉ có năm. Chỗ nào mà kì vậy? Nhà tôi đó.

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2008

Muốn ghi gì thì ghi

13.02.08

Cái vị trí chỗ này đáng lẽ ra là cho hai cái bài viết vào đêm giao thưa của mình trong hai năm gần đây. Nhưng với cái lý do đơn giản là làm biếng đánh máy cho nên đến giờ này hai bài viết đó vẫn nằm im lìm trong cuốn sổ bìa đen và chịu cả mấy kí sách khác đè lên đầu. Thôi kệ, khi nào rảnh thì đăng, làm biếng quá. Có lẽ chỉ vậy, chứ nói chung thì mấy ngày đi học lại vẫn chưa thấy gì, chỉ thấy chán. Cuối tuần là kiểm tra rồi mà bài vở vẫn chưa đâu vào đâu hết ráo, giờ lại thêm cái vụ Olimpic, chắc tử ẹo sớm.

À, mà hôm trước (chính xác là hôm qua, vào buổi tối, chín giờ rưỡi), mình vừa đọc xong cuốn "Vương quốc bí mật" của Jane Johnson. Truyện cũng hay, viết hay, mình mà viết được vậy cũng là mừng. Mà sao tự nhiên đọc cuốn đó mình lại muốn viết một truyện dài nào đó ngaòi "Xứ ma", một truyện hoàn toàn đọc đáo và không dài hơn 300 trang giấy. Cứứ cố nuôi ý tưởng xem nào. Còn cái truyện "Xứ ma" thì vẫn cố nuôi nó từng ngày một, tuy nhiên phải biến đổi đôi chút.

À, mà dạo này (chính xác là từừ năm rồi, ngày nào thì mình không nhớ), cái ghi ngày tự động của blogger bị trễ một ngày. Cho nên, từ giờờ mình tựự ghi ngày là hay nhứt.

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2008

Đọc thấy xúc động

Có một bài viết trên blog của Lý Lan, đọc thấy hay và xúc động lắm, viếtếtvềềngười nghèo, tên là "Mùng hai Tết".
Bà con nào có quan tâm thì đọc rồi comment thử nghen. Vô đây nè:
http://lylan.info

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2008

Ba mươi Tết

Giờ này mình đang rảnh rang ngồi trong tiệm net, chat và lướt lướt trên mạng. Thiệt đúng là lên mạng mà không có mục đích thì mau chán thiệt.
Bây giờ đã là trưa ba mươi Tết, công chuyện xong hết trơn. Với cái thời tiết này, mình có ba lựa chọn, một là ngủ cho tới chiều đặng thức đón giao thừa; hai là ngồi coi truyền hình; cái cuối cùng là chạy long nhong hoặc lên mạng. Và đương nhiên là mình chọn cái cuối. Bởi mình không ưa ngủ vào lúc này, còn truyền hình thì hổng có gì coi hết. Thôi vậy.

Cám ơn

Cám ơn cô Lý Lan đã đọc và để lại nhận xét trên blog của con. Thiệt tình là rất vui khi thấy blog của mình có người đọc và nhận xét, mà người đó lại là cô. Cảm ơn về lời chúc tốt lành của cô.

Ghi vài điều trước khi Tết đến

Điều thứ nhất mà mình muốn ghi là... làm biếng tải mấy cái hình hôm chơi trại xuân quá, chắc phải qua Tết mới tải lên. (Nói vậy thôi chứ tụi lớp mình vô coi rồi thôi, hok đứa nào thèm để lại cái nhận xét nào hết, chỉ nhắn tin cho mình "Mày chụp tao xấu quá!!!")
Điều thứ hai, hôm trước, mình đã thực hiện một trong hai việc cần làm trước Tết. Cái thứ nhất là nhắn tin cho hơn 70 người trong friendlist, mỗi người một tin khác nhau với chủ đề là cầu chúc năm mới tốt lành. Mình làm vậy với hi vọng sẽ nhận lại được khoảng 70 tin chúc mừng năm mới như là một sựựtốt lành của năm mới. (Hiện bây giờmình đã nhận lại được chừng 10 tin từ 4 người, có thằng bạn ở Hậu Giang dễ thương hết sức, chúc quá trời.) Hi vọng năm mới sẽ tốt lành. Còn công việc thứ hai mà mình sẽ làm trước Tết là gọi điện chúc Tết 3 trong số những người bạn trong năm qua, những người mà mình cảm thấy đặc biệt. Ba người năm nay là: Cẩm Linh, kẻ đã luôn sẵn lòng chỉ mình học tập trong suốt một năm qua; Hồng Trang, nhỏ bạn coi mình là nơi đáng tin cậy để chia sẻ tâm tư buồn vui của nó, và cuối cùng là thằng nhóc Thức, đứa bạn mới quen nhưng không biết sao mình lại có cảm tình với nó.
Còn bây giờ, chúc mọi người, những ai có rảnh rỗi dù vô tình hay cố ý đọc được bài viết này, một năm mới nhiều sức khoẻ và hạnh phúc.
Những ai coi tôi là bạn và những ai mà tôi coi là bạn, mọi người hãy sống tốt cho một năm mới sắp đến, điều đó sẽ làm cho những điều chúc trở thành sự thật.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI!!!!