Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2008

Chiều thứ sáu

Chiều thứ sáu, hông biết vì lý do gì mà cả đám trong lớp ở lại hông chịu về. Mình ở lại vì lý do là không có ma nào thèm ra rước về (vì nhiều sự cố, lý do mà hồi trưa xe đạp bị hư, nên phải tự thân vận động). Ngồi nói dóc, nói nhăng, nói cuội với mấy đứa bạn một lúc thì tui nó lôi đâu ra một con diều, rồi cả đám rủ xuống ruộng thả chơi. Mình, dù không có xe đạp vẫn vô cùng ham hố (bản tánh không chừa), liền mượn xe nhỏ Trang, bu theo tụi nó. Trời chiều, chạy đường ruộng mát phải biết, quả là vui. Gần đến cầu, cả đám dựng xe lại rồi bắt đầu thả diều. Thật là có đi mới biết cảm giác, mấy ngày thi cử này thì dễ gì mà được những giây phút thế này. Với lại, đứng giữa đồng ruộng vào buổi trời chiều lồng lộng gió tự nhiên cảm thấy lòng thanh thản lạ. Đi vòng vòng chơi thấy đạ thiệt. Nhỏ Chi nói đi chơi vậy khỏe hơn vào tiệm net nóng bức gấp mấy lần. Vừa thả xong con diều, tụi nó biểu cột lại, băng qua kênh vô ruộng chơi. Cả bầy mon men bò vô, tự nhiên thằng Muối, thằng Dũng với lại thằng Tài kéo nhau đi ăn cắp mía. Bẻ được có mấy cây nhỏ xíu cả bầy cắm đầu chạy như ma đuổi. Ra khỏi vòng nguy hiểm, tui tui thong tha vừa đi bộ vừa găm mía. Quả thật một lần đi chân không trên cỏ dọc bờ ruộng mới thấy cái cảm giác hay. Thanh thản đến kì cục lạ thường.
R a đến đường rồi tụi tui còn chơi giỡn tới tối (trăng lên) mới về. Một buổi chiều vui.

Không có nhận xét nào: