Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2008

Chhuyện tùm lum...

Cũng như mấy lần trước mình chạm vô bàn phím để viết bài trên blog, vẫn là câu quen thuộc, "Lâu lắm rồi mới viết blog." Đủ thứ chuyện trên trời, dưới đất, chuyện đông, chuyện tây, chuyện tùm lum muốn nói, muốn viết, nhưng giờ sao quên sạch sành sanh hết trơn. Thôi, năm mới, vậy thì có lẽ nên viết bắt đầu từừ cái lúc trước năm mới một ngày. Mà hình như hôm đó cũng đâu có chuyện gì mà viết, đâu coi, mình còn nhớ khoảng gần giao thừa (12 giờ đêm), mình lấy cái điện thoại nhắn tin cho thằng Thạch, chúc mừng nó cái năm mới, rồi hỏi nó cũng thức đón giao thừa giống mình hả, nó ừ. Vậy là thức, thức, thức mãi cho đến MƯỜI MỘT GIỜ NĂM MƯƠI MẤY PHÚT thì ngủ quên mất tiêu, uổng công toi. Nhưng dù sao thì năm mới cũng đến đúng vào cái thời khắc mà người ta từ lúc biết tính thời gian, biết làm lịch đã quy định vậy dù cho thiên hạ có thức đểể chào đón nó hay ngủ mất tiêu hay không. Vậy thôi. Rồi tiếp theo là khoảng vài ngày còn sót lại của tuần học sau thi được rảnh rang một cách kì cục. (Tuần ngay sau đó, và sau đó nữa nữa thì đương nhiên là phải học hành điên khùng rồi.) Mà nhân nói tới cái tuần rảnh rang, mình cũng nên nói chút về bữa sinh hoạt câu lạc bộ lần thứ 6. Lần này, nói chung là thành công, thành viên góp mặt tương đối đầy đủ, và mình cũng đã rút ra thêm một số kinh nghiệm, cũng như ngộ ra một sốố điều từ lần này. Cái thứ nhứt (chữ "nhứt" này chính xác là lấy từừ văn phong của Lý Lan ra, nhiều người hỏi sao mày lại dũng chữ này thì mình cứ trả lời là do bắt chước), mà mà thứ nhất là hình như tụi nó khoái mấy bài hát tiếng Anh không-thiếu-nhi hơn, và trên nữa là phải dễ hát, cứứ như kiếm được bài như dạng "Love Paradise" cũng là cả một vấn đề bự tổ chảng. Thứ hai là hình như để tụi nó tự nói tiếng Anh với vô số các chủ đề từ nghiêm túc tới tầm phào thì có hiệu quả hơn, tiếp tục phát huy. Và bây giờ, tạm gác chuyện CLB qua một bên thì lại có một chuyện khác, đó là chuyện về một đứa nhóc do con bạn Cẩm Linh trời đánh giới thiệu. Đứa nhóc này (không biết là con trai hay con gái, qua cái nick của nó và các nói chuyện công với sự tiết lộ của nhỏ Cẩm Linh thì không thể phân biệt được là trai hay gái, chính nó cũng nói vậy, trích nguyên văn lời nhỏ bạn trời đánh, "Không phải con trai, mà hình như hổng phải con gái, nói chuyện rồi biết"), à, đứa nhóc này ẩn mình một cách khôn khéo, nhưng vẫn lòi 1, 2 trong 9 cái đuôi, hơn nữa đây là dân ghiền truyện Harry Potter (thể hiện qua cái việc nắm rõ chi tiết + học thuộc lòng mấy câu thần chú + cách nói chuyện sặc mùi văn phong Lý Lan.) Mà mình hình như cũng chưa muốn nói chuyện đàng hoàng với nó, vì mình chúa ghét kẻ trong tối người ngoài sáng, mặc dù cách nói chuyện của nó thì không có gì làm phiền lòng lắm. (Và cái này là nói riêng với tên nhóc kia nếu mi đọc được bài viết này của ta thì hãy làm đúng những điều mà ta end cho người, không thì chiều thứứ hai, lúc bảy giờờ ta sẽ vào tới lớp AV để kiếm ngươi.)

Không có nhận xét nào: