Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2008
Cuộc sống cần lắm quan tâm...
Thế nhưng có phải chăng sự quan tâm chỉ cần đến từ một phía là đủ? Không ai có thể sống thoải mái vui vẻ khi chỉ quan tâm đến người khác mà không được bất kì ai đó quan tâm. Phải, không ai cả. Bởi tất cả chúng ta đều là con người, không ai là thần thánh cả. Và đó là một nhu cầu của cuộc sống, sống vui vẻ thoải mái. Sự quan tâm hai chiều là một liều thuốc thần dược cho cuộc sống con người.
Ngày nay, con người ta bỏ ra quá nhiều thời gian để làm đủ thứ việc, nhưng lại chẳng đủ thời gian quan tâm đến một ai. Có những người, chỉ toàn nhận được sự quan tâm của người khác mà chẳng khi nào trả lại. Người ta nói, tình cảm là thứ cho đi mà không cần nhận lại, nhưng thực tế có phải như vậy không? Mấy ai biết được, mỗi con người đều rất cần tình cảm từ người khác, dù cho bên ngoài trông họ có thế nào đi nữa. Bởi cuộc sống cần lắm quan tâm.
Thứ Tư, 25 tháng 6, 2008
Đứa bé - Little child
He walks alone, he is left out in the unknown,
No ones could ever survive
The tears he cries In the dark street where he lies
dry the tears
And dry those tears
Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2008
Không biết
Đối với tôi, sự việc có lẽ cũng tương tự thế. Mất đi một cái quá khứ tươi đẹp như vậy phải chăng là một điều tàn nhẫn và khó chấp nhận? Bởi, đôi lúc những hình ảnh, kỉ niệm vẫn hiện về như thách thức cũng như níu kéo. Tôi cố gắng nghĩ, nghĩ theo nhiều hướng khác nhau, cố tìm cho mình một lời giải đáp thích hợp nhất, ít đau lòng nhất. Nhưng thực tế mọi việc diễn ra như thế nào thì tôi không biết, tôi chấp nhận mình không biết.
Và giờ đây, tôi vẫn không biết.
Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2008
Công bằng
Thế nhưng liệu trên đời này có sự công bằng tuyệt đối? Và đâu phải những ai bỏ ra cái gì đó thì đều nhận lại được một kết quả tương xứng. Lúc nào tôi cũng nghĩ vậy. Đó chẳng phải là một lý thuyết hay ho mà tôi vắt óc suy nghĩ, cũng chẳng phải là một luận điểm mới mẻ mà tôi tình cờ đọc được ở đâu đó. Bởi, chính xác thì những điều ấy đã thực sự diễn ra với tôi, cũng như đối với nhiều người khác. Rất nhiều lúc tôi thầm nghĩ, “Cuộc đời thật sự bất công quá!” Tại sao những công sức, tình cảm mà mình đã bỏ ra chẳng được đáp lại một cách xứng đáng? Tại sao mình lại phải chịu đựng nỗi buồn trong khi cái mình muốn mang đến cho người khác là niềm vui? Tại sao…? Nhiều và nhiều câu hỏi luẩn quẩn trong đầu tôi. Nhưng, tôi chẳng hề trách cuộc sống, cuộc đời này, mà thực ra thì tôi cũng chẳng trách ai cả. Bởi, ít ra thì qua mỗi lần như vậy tôi lại rút ra cho mình một kinh nghiệm, kinh nghiệm đã qua trải nghiệm. Và hơn thế nữa là cái nhìn đúng về một con người, một nhân cách và một tình cảm.
Vậy thực ra, trên đời này có sự công bằng không?
Lại tình bạn
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2008
Tình bạn
Tình bạn là gì? Nhiều lúc mình boăn khoăn tự hỏi không biết thế nào là tình bạn, và làm thế nào để có được tình bạn. Có lúc, tưởng chừng như mình đã nắm được trong tay, đã đạt được cái mà có khi cả đời kẻ khác vẫn chưa có được. Mình cứ mãn nguyện, tự tin, để rồi thất vọng. Thực tế, có chăng tình bạn đúng nghĩa ở trên đời, hay đó là sự ham thích, thoả mãn, vụ lợi. Mình đã từng tin nhiều vào tình bạn, thậm chí là tôn thờ tình bạn. Thế nhưng liệu sau này mình có còn tin được vào tình bạn nữa không? Chẳng biết có phải mình đang dùng cái nhìn bi quan nhất thời để áp đặt vào mọi vật không, nhưng sao mình lại thấy thất vọng quá. Thực tế ra, mình có bạn nhiều và không phải đây là lần đầu tiên mình đứng trước cái ngưỡng mất đi tình bạn. Nhưng, con người ta đâu dễ gì cho qua cái mà mình đã dành hết tâm huyết, tình cảm vào.
Giờ đây chẳng biết làm thế nào là đúng, thế nào là sai. Cũng chẳng biết cư xử như thế nào cho đúng đắn và phù hợp. Đây có phải chăng là một bài học hay một cú sốc. Con người ta nên biết đứng lên sau khi bị vấp ngã, nhưng điều quan trọng là người đó có đủ tự tin để đứng lên không. Không biết trên đời này có tình bạn không?