Thứ Năm, 2 tháng 10, 2008

Câu lạc bộ

Câu lạc bộ lại làm mình khó xử. Mình rất rất rất muốn duy trì CLB, nhưng những kẻ tiếp tục công việc của mình dường như chưa có đủ nhiệt huyết và trách nhiệm. Mình rất cố g8áng nhưng vẫn không thấy được sự nỗ lực của tụi nó. Mỗi lần thầy cô hỏi về tình hình CLB là mỗi lần mình khó nói, khó trả lời.
Từ ngày ra đời, CLB đã là một đứa con "không cha không mẹ", không ai lo lắng. Nó chỉ được duy trì bằng nhiệt tình của mình, An và Phương, những kẻ làm chuyện không công cho thoả niềm ham thích. Những lần được sự quan tâm ít ỏi, hai ba chục ngàn Đoàn phí cấp mỗi tháng cũng là nguồn động lực lớn biết bao. Tụi mình, An và Phương chỉ có những kiến thức đã học, chịu khó tìm tòi, lòng ham mê tiếng Anh và sự nhiệt huyết để luồn lách nhiều khó khăn và duy trì CLB qua một năm. Đã bao nhiêu lần mình đòi giải tán, bao nhiêu lần mình giận lên vì công sức mình bỏ ra không được đền đáp xứng đáng. Nhưng CHƯA một lần nào mình đuối sức, CHƯA lần nào trở thành kẻ vô trách nhiệm với CLB và THỰC SỰ có ý định từ bỏ.
Nhưng giờ đây sao mọi chuyện thật khó khăn? Từ khi mình chính thức giao CLB lại cho tụi nó, thành quả đã đạt được là gì? Không gì cả. Không một buổi sinh hoạt ra hồn, không một hoạt động dù nhỏ nhất. Vậy thì trách nhiệm đâu? Nhiệt huyết đâu? Đam mê đâu? Không một dấu hiệu dù nhỏ nhất báo cho mình biết là CLB còn tồn tại trên đời.
Phải chăng tâm huyết lớn nhất của những năm học cấp 3, thứ mình đã dánh nhiều thời gian nhất suốt năm học 11 sắp thành vô nghĩa? Nhìn lại những tấm hình hoạt động năm ngoái, rồi xem lại năm nay, thấy sao ngao ngán.

1 nhận xét:

Lê Phước Thịnh nói...

Em cũng mong các anh chị lớp 11 năm nay tích cực sinh hoạt CLB và Thầy Cô giúp đở cho những kì sinh hoạt được thuận tiện hơn nhằm phát hiện những tài năng mới.