Thứ Ba, 21 tháng 8, 2007

Mới đi nhà sách về

Hồi trưa hôm qua, mới đi nhà sách với nhỏ An. Trời ơi, mệt quá xá! Hai đứa đi hồi 12h45 mà tới khoảng 2 giờ mới tới được nhà sách Nguyễn Văn Cừ. Vốố lựa tới lựa lui, đắng đo suy nghĩ, cuối cùng mua được có mấy cuốn sách luyện nghe nói đọc viết (cho câu lạc bộ) mà tốn hơn 200 ngàn. Cón nhỏ Anh thì quơ được cuốn từ điển Việt - Anh, "Giáng Long Thập Bát Chưởng" cho đồng bộ với cuốn Anh Việt "Cửu Âm Chân Kinh". Gần 6h30 mới về tới nhà, mệt nhưng mà cũng cố. Sáng nay, tay xách nách mang cả chồng sách vô đặng bỏ vô văn phòng Đoàn, ai dè thầy không có vô. Khổ!

Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2007

Mệt wá

Hừ, mới vừa dịch xong hai mươi mấy trang truyện, mệt gần chết. Hồi đó tới nay hổng biết có ai dịch truyện này ra tiếng Việt chưa, (truyện Three Ghost Stories của ông Charles Dickens, một nhà văn Anh - mới đọc trên Wiki). Truyện này mình dịch để phục vụ cho Tủ sách luyện dịch của câu lạc bộ tiếng Anh trường. (mình thành lạp nên phải có trách nhiệm chút xíu!). À, mà cũng vừa dụ được nhỏ bạn dịch chừng chục truyện đặng bỏ vô tủ sách, may mà nó cũng nằm trong ban chủ nhiệm. Mấy cái truyện nó dịch thì còn dễ, chứ còn truyện này thì. Văn phong thì hay nhưng hơi bị rắc rối, khó dịch. Mà mới dịch xong thôi, chưa chỉnh sửa gì hết, chắc chết quá.

Khi nào xong hết, mình đăng bài lên chơi. (À, mà nói vậy chớ mới dịch xong phần đầu (truyện thứ nhất "The Signalman", chứ cả thảy là chín mươi mấy trang lận))

Dưới đây là một hình minh hoạ (tải trên mạng chứ hổng phải vẽ)

Bữa ăn gia đình

Ngày nay, cuộc sống càng phát triển, con người ta càng năng động hăng say làm việc thì những bữa ăn gia đình tề tựu đủ mặt thật khó thấy. Nhưng nói vậy thì cũng chưa hẳn đúng, bởi cũng còn rất nhiều gia đình giữ lại điều này như một truyền thống. "Ăn cơm có đủ mặt thì ăn mới ngon!"_Mấy người lớn vẫn hay nói vậy.


Thế nhưng hiện nay, có bao nhiêu gia đình khi ăn cơm thì có mặt đầy đủ và giữ được không khí vui vẻ? Chồng đi làm về trễ, vợ ngồi chờ, chồng gọi về bảo:"Ăn cơm trước đi!". Thế là mấy mẹ con (nếu có con) ngồi ăn cơm thiếu mất một người. Lại còn có gia đình tới giờ cơm thì mạnh ai nấy bưng một tô ngồi trước truyện hình hay bàn học và ngấu nghiến. Quả thạt bữa cơm của người Việt (không phải về thành phần món ăn) đã thay đổi quá sức. Chẳng biết bao giờ mới có thể nhìn được cảnh sum họp vui vầy mỗi bửa ăn ở mọi gia đình?

(Hình này tải trên mạng về chứa hổng phải bữa ăn nhà tui, chưa có máy chụp hình!)

Viết trước vài dòng

Mấy tháng trước, tôi bắt đầu mon men tạo blog bằng Yahoo!, thấy khó quá, bỏ luôn.Tình cờ lên mạng, thấy blog của Lý Lan đẹp mà hay quá nên mon men mần thử, tới giờ này mới được.
Blog này tạo ra đương nhiên là hoạt động theo sở thích của chủ nhân nó (là tui), vì vậy, nó sẽ dùng để đăng những ghi chép vào lúc lòng đầy cảm xúc và cần được bày tỏ (chứ chất chứa trong lòng riết chịu không nổi. Và mặt khác, tôi là người yêu ngoại ngữ (tiếng Anh) và văn học, nên xin những bạn có cùng sở thích hãy cùng tui giao lưu những bài viết, bài dịch truyện. Cám ơn.

Ghi bậy chơi.

Mới vừa học vật lý xong là chạy lên liền. Tù tì hai tiếng đồng hồ toàn lý thuyết không, mệt gần chết. Gì mà gương cầu lồi lõm chiếu quan chiếu lại chóng mặt quá. Bữa sau lại học tiếp. Chán ơi là chán!

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2007

Tải được một truyện trên mạng, đăng đây (hổng biết có bản quyền gì hông, nhưng truyện này nói chung là nổi tiếng), bàn con coi dịch thử:
The mountain story
Unknown Author
"A son and his father were walking on the mountains.Suddenly, his son falls, hurts himself and screams: "AAAhhhhhhhhhhh!!!"To his surprise, he hears the voice repeating, somewhere in the mountain: "AAAhhhhhhhhhhh!!!"Curious, he yells: "Who are you?"He receives the answer: "Who are you?"And then he screams to the mountain: "I admire you!"The voice answers: "I admire you!"Angered at the response, he screams: "Coward!"He receives the answer: "Coward!"He looks to his father and asks: "What's going on?"The father smiles and says: "My son, pay attention."Again the man screams: "You are a champion!"The voice answers: "You are a champion!"The boy is surprised, but does not understand.Then the father explains: "People call this ECHO, but really this is LIFE.It gives you back everything you say or do.Our life is simply a reflection of our actions.If you want more love in the world, create more love in your heart.If you want more competence in your team, improve your competence.This relationship applies to everything, in all aspects of life;Life will give you back everything you have given to it."
Câu chuyện trên núi
Một bé trai và cha của mình đang đi bộ trên núi. Bỗng cậu bé bị ngã, bị thương và hét lên:"AAAhhhhhhh". Bỗng cậu thật ngạc nhiên khi nghe từ đâu đó trong núi lặp lại tiếng đó:"AAAhhhhhhh". Một cách tò mò,cậu hét lên:"Ngươi là ai?" , và lập tức nhận được tiếng trả lời:"Ngươi là ai?". Và thế là cậu gào lên với ngọn núi:"Ta ngạc nhiên về ngươi đó!". Cái thứ tiếng đó trả lời:"Ta ngạc nhiên về ngươi đó!". Tức giận trước tiếng trả lời, cậu hét:"Đồ nhát gan!" và lại nhận câu trả lời:"Đồ nhát gan!". Cậu nhìn cha mình rồi hỏi:"Chuyện gì đang diễn ra vậy ba?". Người cha mỉn cười trả lời:"Con ta, hãy chú ý nào!". Rồi ông hét lên:"Bạn là một nhà vô địch!" Thế là tiếng nói đó lại trả lời:"Bạn là nhà vô địch!". Cậu bé thực sự ngạc nhiên nhưng vẫn không hiểu. Thế là người cha giải thích:"Người ta gọi đó là TIẾNG VỌNG, nhưng nó lại thực sự là CUỘC SỐNG. Nó trả lại con bất cứ thứ gì con nói hay làm. Cuộc đời chỉ đơn giản là sự phản ánh lại hành động của chúng ta. Nếu con muốn có nhiều tình yêu trên đời, hãy tạo thật nhiều trong chính trái tim con. Nếu muốn có nhiều năng lực trong đội của mình, hãy tự mình cải thiện năng lực. Sự liên hệ này có ở mọi thứ, trong mọi phương diện của cuộc sống. Cuộc đời trả lại cho con bất cứ thứứ gì con tạo ra cho nó."

Xin chào

Xin chào mọi người!
Blog này mới tạo, để dành ghi chép, giao lưu cho vui!