Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2008

Giận hay không giận?

11.03.08
Ai cũng có lúc tức giận: giận người, giận vật, giận ông trời, giận vu vơ, giận vô cớ. Người biểu hiện ra mặt, người giấu trong lòng. Nhưng có lẽ là cùng chung cảm giác. Ai đã từng ở trong trường hợp muốn giận để gây sự chú ý của người khác? Có lẽ là tất cả. Người đó giận, hay làm ra vẻ giận để biểu hiện vẻ muốn được quan tâm để ý chăng? Đó có lẽ là tâm lý chung của đa số người, nhất là đối với những người mà chúng ta quan tâm đặc biệt. Đó không hẳn là bạn trai, bạn gái mà chỉ cần là bạn thân thôi cũng đủ. Ai đã từng rơi vào trường hợp là người giận thì hẳn kẻ đó rất rất muốn được xin lỗi, như sự biểu hiện của quan tâm. Thế thì đâu là nguyên nhân để người đó giận và kiếm cớ để giận? Nếu đi đúng như vấn đề đã nói thì ta hẳn biết, người này giận vì muốn được quan tâm thì hẳn nhiên là do người ấy cảm thấy mất mát hay bị bỏ rơi. Cái cảm giác ấy có lẽ đã đến với tất cả mọi người. Ví như hai người bạn chơi thân, rồi có một người bạn nữa xuất hiện, một trong hai người lập tức sẽ cảm thấy hụt hẫng, như thể mình bị bỏ rơi. Nghe sao giống như tình yêu! Không đâu, tình bạn cũng có điều đó đấy.
Cảm giác ấy ắt hẳn là khó chịu, nó như chi phối tâm trí người giận. Nhưng rồi nó sẽ qua thôi, và có lẽ là tốt hơn nếu người bị giận nhận thấy và có hành động đúng.
Mà hình như cảm giác giận ấy không dai dẳng đâu, không thể nào.
(Tặng bạn tôi, cả kẻ giận và kẻ bị giận.)

Không có nhận xét nào: