Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2008

Ngày qua ngày, cảm xúc qua cảm xúc

12.03.08
(Tôi đề ngày 12 là vì dưới đây là những thứ đã ở trong ngày 12, dù được viết và đăng vào ngày nào đi nữa)
Mấy ngày nay có lẽ cảm xúc của tôi bị gì đó, mà nguyên nhân thì tôi đồ rằng là từ tùm lum thứ, hay vô số thứ, mà cũng có thể chẳng là thứ nào. Cảm xúc mà, ai biết được. Tôi cũng chỉ mơ hồ mà đoán thành văn cái cảm xúc của mình, nói thiệt, có nhiều lúc mình cảm là vậy, nhưng ghi ra là điều không thể nói là làm được.
Đôi lúc thấy buồn vô hạn, buồn không tả nỗi, chẳng biết cái lý do chính xác là gì (mà theo tôi đoán thì đó là do cảm xúc vẩn vơ gây nên). Lúc ấy giá mà có ai ngồi nói chuyện cho mình trút hết, hay đơn giản là chọt đúng mạch nói của mình, hẳn sẽ bớt. Nhưng cái thực tế đã qua là chẳng có ai. Mà cái buồn hình như lại càng thảm khi ở một mình hoặc không có ai mà nói chuyện. Trời ơi, nó khó tả lắm! Tự nhiên sợ đi ngủ. Bởi khi ấy là bước vào nơi chỉ có một mình, một tâm trí, một nỗi buồn. Cái buồn mà từ cảm xúc vẩn vơ bỗng chốc sẽ thực, sẽ rõ ràng và tấn công mạnh mẽ, tôi nghĩ thế. Quả thật, lúc ấy chỉ cần một đứa bạn thân để nói chuyện, về bất cứ chuyện gì. Tôi đã thử lên mạng, mở Yahoo ra, nhưng chẳng có ai. Lúc ấy ước gì mình biết một địa chỉ web mà chỉ cần gõ địa chỉ xong là có thể trút hết tất cả, nhưng hình như là không. Tôi ngồi ở khắp nơi trên thế giới mà lại cô độc đến lạ kì. Thế đấy!

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

ek ek. Vu oi, teo hum ngo may lai sau sac den vay, cam dong wa, rang nghen Vu, e chuyen tinh dau kho & tuyet vong cua tao dau may?