Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2007

Sáng chủ nhật

Sáng thức dậy, không sớm lắm, lò mò lôi đống bài tập toán còn tồn đọng ra giải quyết. Bài không khó, nhưng nhiều, tự nhiên thấy ngán. Chín-mươi-mốt bài giải phương trình lượng giác, mà mình có ưa gì thứ này cho cam, thiệt là khổ. Mà làm bài trong cái tâm trạng cực kì làm biếng ấy thì, đương nhiên đầu óc sẽ chẳng chịu nằm im trong tờ bài tập cùng cái máy tính, mà sẽ bay vòng vòng, và điểm đáp đầu tiên là cái bao tử. Tạm rời bỏ mớ bài tập thân-yêu-một-cách-bắt-buộc (coi hình nè) mình phóng thẳng xuống bếp lục cơm. (May quá, có ai nấu cơm rồi, nóng hổi)

Trong lúc đang phấn đấu cho sự nghiệp ẩm thực, mình vớ đại mấy tờ báo cũ đã hai bữa, thấy đăng tin sập cầu Cần Thơ, bỗng nhiên lòng có một cảm xúc gì đấy (nhưng thôi, để khi khác viết, giờ kể tiếp). Sau khi ăn xong, lại tiếp tục vùi đầu vào mớ bài tập, nhưng cái đầu óc không thểể nào tập trung được. Cứ vài bài là lại ngó ra ngoài, hôm nay trời âm u quá, thể nào cũng có mưa. Đến lúc đã làm biếng đến cực độ, mình xách cái ĐTDĐ của chị ra vườn, chụp cây cỏ hoa lá chơi, coi tụi nó có lớn lên miếng nào không. Xàng qua, xàng lại được mấy tấm.


Mời coi thử:




Mấy cây móng tay lên xanh mướt, còn trên lá mấy giọt nước mưa. Trông tràn đầy sức sống.



Cây lan nở bông hổm rày, giờ mới để ý thì có bông đã tàn, tuy nhiên vẫn còn đẹp.

Hoa quỳnh, hoa đậu biếc nở, thấy đẹp nên chụp luôn.



Hoa tigôn nở đẹp quá. Tự nhiên nhớớ bài Hai sắc hoa tigôn của TTKH. (Dù mình chưa có bồ)


Cây bò cạp nước hôm Tết nở bông giờ ra trái nhiều quá, trĩu cả cây. Mới vừa đọc báo thấy nói nó có cái tên gì đẹp lắm mà quên rồi.



Nhãn nhà ra trái, hái được cả thùng, ăn mệt nghĩ.


Sau khi ngắm vườn và một bầu trờ u ám, mình quay lại với công việc bài tập nặng nề. Thôi phái ráng làm thôi, chứ sao giờ.

1 nhận xét:

vyvynguyen nói...

Hi funny!
Trời đất ơi, cái giọng văn này.. giông giống của cô Lý Lan quá trời đất.
Nice to see you!